Trailer phim

Trang Chủ

MỸ NHÂN

 

Nguyễn Phúc Tần là con thứ hai của chúa Nguyễn Phúc Lan. Năm Kỷ Sửu (1649), Hy tông mất, ngài được triều đình tôn lên nối nghiệp cha năm 30 tuổi. Đương thời gọi là chúa Hiền hay Hiền Vương. Chúa Hiền là bậc minh quân, am hiểu binh pháp, chính trị, có ý chí mở mang bờ cõi, chăm lo việc nước, không chuộng vui chơi – yến tiệc, biết trọng nhân tài.

Nhưng bên cạnh ngai vàng, lẽ thường tình lại thấp thoáng bóng dáng mỹ nhân. Thị Thừa là một ca nương tài năng xinh đẹp, có tính nhân ái, người Nghệ An. Chúa Hiền say mê Thị Thừa đến mức có lúc bỏ bê chính sự, không mở kho cứu đói kịp thời, làm cho nhiều người dân bị chết. Các quan trong triều cho rằng Thị Thừa là nguyên nhân dẫn đến những cái chết ấy, các quan đòi Chúa Hiền phải giết Thị Thừa.

Để chuyên tâm lo cho dân cho nước, để làm yên lòng các quan, trong lúc yếu lòng, chúa Hiền đã sai dìm chết Thị Thừa. Cái chết của nàng làm cho ngài đau khổ, đằn vặt trong suốt nhiều năm trời, để trước khi chết Chúa phải thốt lên “Chỉ cho đến lúc này,  quả nhân mới được sống mãi mãi bên nàng.”. Mỹ nhân! Tưởng như đủ khả năng làm khuynh đảo thế cờ quốc sự, nhưng vẫn không thể thoát khỏi số mệnh “phận bạc”.

 

Giải : Bằng khen cho diễn viên phụ xuất sắc tại LHP lần thứ XVI. LHP Cánh diều 2015